artLIVE – Triển lãm “Những cô gái đỏng đảnh” ở vẻ bề ngoài nhưng ấm nồng tỏa ngát hương thiện lành, kiên cường và khí chất từ bên trong. Những cô gái dám vượt lên sai lầm, cởi trói cho bản thân; Nuôi dưỡng tâm hồn mình, mở rộng trái tim để đón nhận sự mầu nhiệm cũng những biến động trong đời sống này như một lẽ thường tình tự nhiên
Sáng ngày 9-9, triển lãm cá nhân đầu tiên của nữ họa sĩ Mai Thị Kim Uyên chính thức khai mạc và mở cửa đón công chúng yêu nghệ thuật đến thưởng lãm tranh sơn mài tại không gian trưng bày nghệ thuật The World ArtSpace.
“Các em học sinh ơi, cô xin phép làm cô giáo làng nốt một ngày hôm nay thôi…”
Họa sĩ Mai Thị Kim Uyên (nghệ danh Uyên Mai) sinh ngày 07 tháng 01 năm 1986 tại xã Tam Mỹ, huyện Núi Thành, tỉnh Quảng Nam. Hiện nay, họa sĩ đang sống tại 45 Nguyễn Thái Bình, Phường Ia Kring, Thành phố Pleiku, tỉnh Gia lai. Họa sĩ đã tham dự nhiều triển lãm mỹ thuật khu vực và toàn quốc cũng như các triển lãm nhóm, gần nhất là triển lãm “Gọi bình yên về” của 5 họa sĩ Tây Nguyên, bày tranh ở Bảo tàng Mỹ thuật TP.HCM năm 2022.
Nữ họa sĩ đã tốt nghiệp trường Đại học Nghệ thuật Huế với chuyên ngành Sư phạm mỹ thuật và trở thành một cô giáo. Trong quá trình đứng trên bục giảng hơn 10 năm, cô giáo Uyên Mai cũng đã có những thành tựu nhất định cho bản thân. Thỉnh thoảng, cô còn sử dụng tiền cá nhân của mình để mua họa cụ cho học trò. Tuy nhiên, bản năng sáng tạo trong con người cô rất mạnh mẽ cho nên mặc dù tình yêu dành cho học sinh rất lớn nhưng sau giờ dạy trên lớp, nửa đêm về nhà, cô vẫn lén gia đình xuống phòng bếp, bật điện lên để vẽ tới 2-3 giờ sáng.
Uyên Mai chia sẻ: “Có một lần, trên một chuyến xe buýt, tôi gặp một người lạ có vẻ rất trí thức, người đó hỏi tôi có phải là giáo viên mỹ thuật hay không? Và tôi trả lời là đúng. Mặc dù lúc đó, tôi không biết người đó là ai, nhưng ông ta nói với tôi rằng: “Cô là một trong những người đang phá hoại nền giáo dục”. Trời ơi, người đó chưa hề biết tôi là ai, tôi làm việc như thế nào, mà đã nói như vậy?”
Câu nói đã khiến một cô giáo với tình yêu nghề và học trò thay đổi suy nghĩ. Cô cảm thấy, nếu những đối tượng ở ngoài ngành không thể nhìn thấy tác dụng nào của môn mỹ thuật trong nhà trường thì thực sự cũng có phần trách nhiệm của mình trong đó. Vậy nên cô giáo Uyên Mai tự nhủ: “Các em học sinh ơi, cô xin phép làm cô giáo làng nốt một ngày hôm nay thôi…”.
Cuối cùng, cô giáo đã quyết định dừng lại công việc giảng dạy và chọn theo đuổi công việc sáng tác. Vì Uyên Mai muốn để cho lũ trò nhỏ của mình có thể thấy tự hào về cô giáo cũng là một họa sĩ chứ không phải chỉ biết đứng trên bục giảng.
Con đường làm nghề thật gian nan, khắc nghiệt!
Với quyết tâm trở thành một họa sĩ, Uyên Mai liên tục vẽ từ lúc nửa đêm đến sáng dẫn tới rất nhiều hậu quả nghiêm trọng. Cô đã có bầu 5 lần nhưng không thể giữ được con. Những lúc đó, nữ họa sĩ suy sụp hoàn toàn và rơi xuống dưới đáy của khủng hoảng, thậm chí không còn muốn sống nữa. Tuy nhiên, cô đã nói với bản thân: “Mình phải tỉnh táo lại”.
Thêm vào đó, đam mê vẽ tranh của Uyên Mai không nhận được sự đồng thuận của người thân đặc biệt là gia đình phản ứng vô cùng căng thẳng. Được biết, thời điểm Uyên Mai bỏ việc giảng dạy để chuyên tâm vẽ tranh, gia đình, bạn bè vì yêu thương mà đã dành hết tâm huyết ra để phân tích và khuyên nhủ cô. Họa sĩ Mai Thị Kim Uyên tâm sự: “Khi đó, tôi tự hỏi bản thân, rằng tôi có đam mê không? Tôi có chịu được sự cô độc không? Tôi có chấp nhận được sự dè bỉu không? Tôi có chấp nhận được hàng ngày ngồi vẽ mà không có bất kỳ người bạn nào bên cạnh không? Nếu tôi đánh mất hết mọi thứ mà được vẽ, thì tôi có chấp nhận không?”
Suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng, nữ họa sĩ sẵn sàng chấp nhận mọi thứ đến với mình cho dù có khó khăn như thế nào đi chăng nữa. Họa sĩ chia sẻ: “Tôi muốn sống trọn vẹn một kiếp người, cháy hết với đam mê, sống thành thật với con người mình. Tôi không muốn dối mình và dối bất kỳ ai. Có lẽ con đường nhiều sự thử thách chính là con đường đúng. Nếu bất kỳ thành công nào mà không qua thử thách thì chưa đủ chín. Bù lại, tôi đã nhận được tình thương và sự trợ giúp của rất nhiều người khi đến với nghệ thuật.”
Triển lãm Những cô gái đỏng đảnh
Trước khi vẽ, họa sĩ Uyên Mai thường ngồi rất lâu để định thần lại, bỏ hết tất cả những thứ khác ra ngoài công việc vẽ, khi đó cảm xúc sẽ rất tốt. Chẳng hạn, đang vẽ mà bị một cuộc điện thoại làm gián đoạn hay phải suy nghĩ việc khác thì không truyền được cảm xúc cho tranh, thậm chí có thể gây hậu quả.
Triển lãm trưng bày hơn 27 bức tranh sơn mài nghệ thuật đầy sắc màu rực rỡ. “Những cô gái đỏng đảnh” với vẻ bề ngoài nhưng ấm nồng tỏa ngát hương thiện lành, kiên cường và khí chất từ bên trong. Những cô gái dám vượt lên những sai lầm, cởi trói cho bản thân. Nuôi dưỡng tâm hồn mình, mở rộng trái tim để đón nhận sự màu nhiệm cũng những biến động trong đời sống này như một lẽ thường tình tự nhiên. Trao cho mình cơ hội đạt được trạng thái tự do, hạnh phúc, ý nghĩa. Để rồi tận hưởng cuộc sống này như một món quà tuyệt vời mà trời đất ban tặng cho mỗi chúng ta.
Nói về tên của triển lãm lần này, họa sĩ chia sẻ: “Suốt 2 năm sáng tác loạt tranh sơn mài này, chỉ cần một chút lơ là sẽ đều hỏng việc, có khi mới vẽ xong một cô gái ưng ý lắm nhưng vừa nghe một cuộc điện thoại là mài bay mất tiêu luôn, cảm xúc mới vừa thăng hoa lên lại tụt xuống dốc sâu thăm thẳm, cứ mỗi lần như vậy, tôi lại nghĩ: “Sao đỏng đảnh dữ vậy?”
Tranh Mai Thị Kim Uyên được nhiều đồng nghiệp bậc thầy đánh giá là nguồn cảm xúc mạnh mẽ tựa như khúc hoan ca tràn ngập tuổi thanh xuân của những cô gái đáng yêu và đâu đó dáng dấp của cả người phụ nữ đầy tình yêu trăn trở giữa đời thường.
Bên cạnh đó, việc sáng tác loạt tranh sơn mài này cũng cần họa sĩ phải yêu thương sự đỏng đảnh, phải dành toàn bộ tình yêu, tiền bạc, thời gian, tâm trạng tốt nhất cho nó nhiều lắm. Họa sĩ nói: “Tôi vừa vẽ vừa nói chuyện với các cô gái này. Mình nhìn nó, nó cũng nhìn mình. Bức vẽ mang lại niềm vui, hạnh phúc cho mình, như những người bạn thân thiết. Bức vẽ nói giùm tôi những điều tôi không thể nói. Bức tranh không chỉ là bức tranh mà là một phần trái tim tôi đã trao trọn cho nó.”
Xuyên suốt hành trình ngắm tranh 27 cô gái được vẽ bằng chất liệu sơn mài, người xem sẽ tìm thấy sự mạnh mẽ trong cái êm dịu, sự hấp dẫn trong cái mênh mông, sự sang trọng trong cái đơn giản với niềm đam mê cháy bỏng của họa sĩ đã theo đuổi thể hiện. Tranh cứ như đang bay, đang phiêu lãng, đang trăn trở nhưng cũng thật lãng mạn, đằm thắm lắng sâu, mênh mang trong từng câu chuyện của những cô gái đỏng đảnh chạm mạnh đến từng cung bậc cảm xúc của khán giả.
Vẽ tranh sơn mài là bắt buộc phải dùng hết 200-300% sức khỏe
Họa sĩ Mai Thị Kim Uyên mất gần 3 năm để hoàn thành 27 bức tranh sơn mài trong triển lãm này. Chưa có một ngày nào nữ họa sĩ không chọn việc vẽ và chấp nhận đối đầu với tất cả những sóng gió. Tuy vậy, họa sĩ vẫn âm thầm nỗ lực và chờ đợi đến một ngày để dùng được đôi tay của mình để nói lên câu chuyện.
Đối với họa sĩ Uyên Mai, không thể nào sức mười dùng tám còn hai để dành được, làm sơn mài là bắt buộc phải dùng hết 200-300% sức khỏe của mình. Có những khi cả tuần, họa sĩ không ngủ một phút giây nào. Vẽ sơn mài, họa sĩ nào cũng bị sơn ăn khắp người, nhiều bữa toàn thân cô phỏng rát lên, mọi người bảo tranh chưa ra mà đã ra con ma lem rồi. Khi tìm được thuốc, cũng mất vài tháng mới lành mà toàn da non thôi, sau khi da non đỏ lên thì lại tái đi.
Tuy nhiên, nữ họa sĩ chia sẻ: “Tôi nghĩ rằng thành công lớn nhất chính là tôi đã dám quyết định và vượt ra khỏi ngưỡng an toàn, vượt qua mọi nỗi sợ hãi để bắt đầu đi trên con đường sáng tác, cho dù mịt mù hay tươi sáng, cho dù thành công hay không thành công. Tôi đã buông bỏ tất cả những thức khác để được sống thành thật với chính con người của mình.”
Ngày nay có những ý kiến về tranh sơn mài có nhiều màu sắc rực rỡ, nhưng Uyên Mai cho rằng: “Điều này là mỹ cảm riêng của từng người, sắc trầm hay độ tươi tắn, non trẻ, tưng bừng đều có nét đẹp riêng. Người khác nhìn nhận nó thế nào, khen hay chê nó, thực sự là tôi cũng không quan tâm lắm.”
Có điều, cứ sau mỗi bức tranh nữ họa sĩ lại học được nhiều bài học và nhận ra rằng: “Chính công việc là người thầy tốt nhất”. Bị chất liệu sơn mài thử thách rất nhiều nhưng cứ mỗi lần chấp nhận là một lần lên một nấc thang mới. Sau khi va chạm mạnh đủ để hiểu nhau rồi thì có cảm giác chất liệu cũng thương mình như mình thương nó.
Triển lãm “Những cô gái đỏng đảnh” sẽ mở cửa đón khán giả yêu nghệ thuật thưởng thức tranh đến ngày 24-9.
Nguồn ảnh: BTC